CN1025. “Qua cầu rút ván” là gì?

Con người sống trên đời nên hiểu rõ đạo nghĩa, thấu tình đạt lý thì mới sống cuộc đời thuận lợi và được người khác yêu quý. Thời đại bây giờ, người tốt thì ít mà kẻ xấu thì nhiều nên chúng ta luôn phải giữ tâm lý đề phòng. Không phải không giúp người mà giúp người cũng cần phải có lý trí. Ví như có mười phần thì chỉ nên giúp bảy phần, chừa lại ba.

Thuở đời nay, kẻ “Qua cầu rút ván” nhiều vô số kể. Nếu bạn chủ quan và quá lương thiện, bạn sẽ bị hại lúc nào không hay.

Bắt nguồn từ câu chuyện cổ xưa

Ngày xưa, có hai người học trò một tên là Lưu Cải, một tên là Lễ Châu. Họ cùng nhau đèn sách mấy năm liền nên tình cảm như anh em ruột thịt. Sắp đến kỳ thi, Lễ Châu bị ốm.Tưởng bệnh tình khó qua khỏi, Lễ Châu bèn nói với Lưu Cải:

– “Tôi nay chắc không sống được. Ngôi nhà và mảnh vườn này của cha mẹ tôi để lại, anh hãy bán nó đi, một phần lấy tiền đi thi, bõ công đèn sách mấy năm qua, một phần để làm ma cho tôi. Anh đỗ đạt kỳ này là tôi mãn nguyện lắm rồi.”

Lưu Cải thương bạn khóc nức nở. Theo lời bạn, Lưu Cải bán mảnh vườn lấy tiền vừa để lo thuốc thang cho bạn, vừa thêm vào việc lều chõng của mình. Rồi kỳ thi năm ấy, nhờ có tiền đi thi nên Lưu Cải đã đỗ, rồi được bổ làm quan. Thời gian trôi đi, nhờ thuốc thang chữa trị, lại thấy bạn mình thi đỗ thì thấy làm vui nên bệnh của Lễ Châu lui dần, rồi một ngày kia bệnh tình khỏi hẳn.qua cầu rút ván

Qua cầu rút ván

Nhớ đến bạn năm nào cùng chung đèn sách, Lễ Châu nghĩ đến tình xưa, nghĩa cũ đặng tìm đến bạn cũ nhờ đỡ đần để có dịp chờ ngày thi tiếp. Từ ngày làm quan, Lưu Cải tính tình thay đổi, lạnh nhạt với bạn cũ. Sợ bạn mình nhờ vả, liên lụy nên Lưu Cải tìm cách trốn tránh, rồi sinh lòng hại bạn. Nhưng Lễ Châu không hề biết bụng dạ của bạn đã thay đổi nên chẳng chút nghi ngờ.

Một ngày kia, trời đã tối, tìm gặp được Lưu Cải, Lễ Châu theo bạn vào nhà. Thời ấy, người ta đào hào xung quanh nhà để chống trộm. Muốn vào nhà phải qua một chiếc cầu, dưới đó là hào sâu có cắm chông và rắn rết. Lưu Cải đi trước, lợi dụng lúc tối trời, vừa bước sang bên này ván cầu, anh ta bèn rắp tâm rút cái ván để cho Lễ Châu lăn xuống hào mà chết. Nghe tiếng rút ván Lễ Châu hiểu ngay sự tình nên đã kịp dừng chân. Tưởng bạn đã rơi xuống hào sâu chết rồi, Lưu Cải mới chạy vào vườn trong.

Xem thêm bài viết tham khảo: “Ăn cháo đá bát”

Lễ Châu trở về nhà, buồn rầu vì tình bạn tráo trở. Lưu Cải làm quan được mấy năm thì bỗng nhiên một hôm bị sét đánh chết. Hôm đưa ma bạn về, Lễ Châu mới kể chuyện cũ cho thầy dạy mình nghe. Thầy mới bảo:

– “Đó là kẻ “Qua cầu rút ván”, người như thế khó qua khỏi được trời quở trách. Chết bất đắc kỷ tử là phải lắm rồi.”

Bản thân đã được người khác giúp đỡ mà giở thói tráo trở, gian dối, phản bội thì kết cục sẽ không được tốt đẹp gì. Câu tục ngữ được đúc kết từ câu chuyện trên cũng là bài học rất hữu ích cho thế hệ của chúng ta.

“Qua cầu rút ván”

Chuyện lòng người thay đổi, tráo trở mấy ai biết được? Đây cũng chỉ là câu chuyện thường tình trong cuộc sống, chỉ là khi nhắc đến thì chúng ta lại thấy cay đắng. Cay đắng vì điều gì ư? Cay đắng vì mình đã quá tin người, đã đặt niềm tin không đúng chỗ để rồi hối hận cũng không kịp nữa.

Xem thêm bài viết: “Dò sông dò biển dễ dò/Mấy ai lấy thước mà đo lòng người”

Có hôm xem tivi, tôi mới bắt gặp một câu chuyện buồn. Câu chuyện khiến người ta lắc đầu xót xa và cũng là một điều suy ngẫm. Hai người bạn cùng làm ăn chung với nhau nhưng một người giúp đỡ, cưu mang người kia nhiều hơn. Ông cũng chẳng tính toán gì, cứ nghĩ tình anh em bền lâu theo thời gian như vậy. Thế nhưng, cuộc đời có mấy ai lường trước điều gì sẽ xảy ra. Người bạn âm thầm giở trò lừa hết tài sản người giúp đỡ mình. Đau đớn hơn, hắn còn quyến rũ luôn người vợ của bạn.Qua cầu rút ván

Qua cầu rút ván

Tình bạn đã khiến người ta mất tin tưởng, nay tình yêu cũng hóa mây khói mà thôi. Thật lòng, tôi không hiểu sao người ta có thể đối đãi với nhau như thế. Cuộc đời này, quả thật bạc lắm người ơi. Lúc đó, người bị cả tình bạn lẫn tình yêu phản bội đã rất chơi vơi. Ông muốn chết đi để thôi đau khổ nữa nhưng sự mạnh mẽ đã giúp ông vực dậy. Chúng ta đâu thể vì người khác đối xử tệ với mình mà hành hạ bản thân mình, phải không?

Ông đã vực dậy và gây dựng một sự nghiệp khác thành công hơn. Ngày hôm nay khi ông rạng rỡ đứng trên tivi, liệu những con người phản trắc kia có cảm thấy hổ thẹn. Ông không cần phải cảm ơn họ vì chính sự mạnh mẽ của bản thân ông mới tạo nên thành công ngày hôm nay.

Xem thêm bài viết tham khảo: “Sông có khúc, người có lúc”

Cuộc sống luôn luôn biến đổi và khiến người ta đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bạn không lường trước được mình sẽ gặp phải chuyện gì nên bình thản đón nhận là cách tốt nhất. Chuyện thăng trầm của cuộc đời thì ai cũng sẽ gặp phải, bạn đừng quá bi quan cũng đừng nản chí vì thành công luôn đến bên cạnh những người có lòng. Sự cố gắng và nỗ lực của bạn sẽ mang đến một cuộc sống trọn vẹn và đầy đủ hơn.

Khó khăn trong đời là chuyện mà ai cũng gặp phải. Chắc gì bạn đã là người đau khổ nhất thế gian. Hãy nhìn ra ngoài kia đi, bao nhiêu người còn không có nổi cơm ăn áo mặc kìa. Mạnh mẽ lên đi vì bạn chỉ có một cuộc đời để sống, đừng lãng phí nó trong đau khổ và bi quan. Bạn còn tuổi trẻ, còn thời gian và sức khỏe thì bạn sẽ làm được.

Lời kết

Chúng ta không dễ phân biệt được đâu là kẻ tiểu nhân còn đâu là anh hùng nhưng chúng ta hãy lương thiện một cách có lý trí. Chuyện gì cũng bình tâm thì suy nghĩ thì mọi chuyện sẽ đâu vào đấy mà thôi.

Hits: 20